Truyện Ngắn

Mùa Xuân Bên Rừng Tuyết Trắng

01.2009

 

Thuở còn bé, thỉnh thoảng được nhìn vài tấm hình chụp phong cảnh mùa đông tuyết phủ ở phương tây trong các báo thế giới tự do hay trong những cuốn sách ở quê nhà là trong lòng tôi lại dâng lên một niềm mơ ước: Mơ một lần được nắm bắt hay đứng bên cạnh những cụm tuyết trắng ngần ở xứ người.

Trời đã chìu lòng người.

Cuộc đổi đời đã đưa đẩy gia đình chúng tôi đến đây định cư. Một nước Đức với mùa đông tuyết phủ hàng năm kéo dài hơn năm tháng . Đông hay xuân tuyết cũng phủ đầy xem ra chẳng có gì khác biệt.

Nhớ lại ngày đầu tiên bước chân xuống phi trường, nơi đất lành chim đậu này.

Đang từ Phi Luật Tân với cái nóng cháy da trên 38 độ, chỉ một ngày một đêm sau đó chúng tôi chạm trán ngay với cái lạnh kinh khiếp…trừ 17 độ âm!

Ở phi trường Riem (lúc đó phi trường mới chưa xây) quanh chúng tôi là những đụn tuyết cao ngất như núi, người phu dọn tuyết đã cào sạch cho lối đi bớt trơn trợt. Chúng tôi, những người Việt Nam tỵ nạn đầu tiên được nhìn thấy tuyết. Cả nhóm không ai bảo ai cùng chạy ào đến bên núi tuyết, nhiều bàn tay đưa ra, chẳng biết lạnh giá là gì cứ vốc đầy trên tay những tuyết là tuyết và .. ăn thử! Có tiếng nói đâu đây.. ăn thử xem có giống đá bào bên mình hay không? Ừm ừm…. giống đá bào bên xứ mình quá.

Vậy đó, mùa đông đã đến và đã bao lần ra đi. Mùa đông đã hiện hữu và gần gũi với chúng tôi bao nhiêu năm tháng dài. Mùa đông ở đây cũng là mùa xuân bên khung trời xa xăm kia.

Ở đây, khi mùa xuân về chúng ta sẽ không tìm thấy khung cảnh chợ xuân, chợ mứt món, chợ hoa mai vàng bày đầy tấp nập kẻ bán người mua như ở tiểu Sàigòn bên Mỹ. Cũng không bao giờ nhìn thấy cảnh múa lân, hàng hóa ê hề, nhạc xuân ầm ĩ , người tới kẻ lui mua sắm Tết như bên quận 13 ở Paris. Ở đây, khi mùa xuân về cũng chỉ là những đốm lửa nhỏ nhen nhúm rải rác trong những gia đình Việt Nam. Một đêm họp mặt mừng xuân báo hiệu xuân về rồi lại lắng im như những ngày tuyết rơi trắng phủ.

Bạn ghé thử ra chợ Á Châu để tìm hương vị hay khung cảnh ba ngày Tết ư?

Chẳng có gì cả! Nhìn quanh vài ba hộp mứt khô cứng, vài ba chiếc bánh chưng, nếu không có những cánh thiệp xuân bày trên quầy với màu sắc đỏ tươi hay vàng như cánh mai vàng thì chẳng ai được biết ..nay mai là mùa xuân về.

Bao nhiêu năm dài xa xứ, chúng tôi hầu như đã dần quên không khí náo nhiệt của những ngày chợ Tết, những dãy dài bày biện hoa mai , anh đào, cúc hay hoa lan. Nhớ làm sao tiếng rao lanh lảnh của những gian hàng trái cây, mứt, bánh và âm thanh những buổi chợ đêm với hoa đèn giăng giăng không khi nào quên được.

Tuy vậy mỗi độ xuân về ở nơi đây, những gia đình Việt Nam đã biết tự tạo cho mình một không khí Tết. Ba ngày xuân luôn luôn thật là trang trọng và ấm cúng.

 

Độ 10 ngày trước Tết, chúng tôi đã chuẩn bị xong một nhánh anh đào. Những năm trước đây, nhà tôi phải lái xe đi khá xa đến những bạn bè quen biết xin chặt một nhánh mang về. Mới độ 4 năm nay, một lần nhìn ra ..trước nhà hàng xóm đi bộ chừng 2 phút. Một cây anh đào to lớn, cành lá xum xuê làm nhà tôi mừng còn hơn mới trúng một tờ vé số. Anh đến gặp ông quản gia ngỏ ý xin chặt một cành….từ đó đến nay, cành anh đào không hề thiếu vắng trong ba ngày xuân ở gia đình chúng tôi.

Phần tôi, loay hoay nào là mứt gừng dẻo, mứt dừa, keo dưa món, nồi thịt đông, hủ dưa giá..vv..vv. đợi đến 29 mới chuẩn bị lá chuối, ngâm nếp, nấu đậu gói bánh tét để kịp 30 là vớt ra kịp cúng đón ông và về vui Tết với gia đình.

Bây giờ các bạn xem:

Hai câu đối đã được nhà tôi viết xong , các cháu đang phụ treo lên tường. Bàn thờ gia tiên với bình hoa tươi thắm, hai mâm trái cây với nào là …cầu vừa đủ xài, có năm chỉ… đủ xài mà trong lòng vẫn vui… vui với mình, vui với gia đình sum họp đầm ấm, vui với không khí an lành trong mấy ngày xuân.

Giao thừa sắp đến, chỉ còn gắn lên cành anh đào những tấm thiệp xuân, những năm gần đây thiệp xuân cũng đã hiện đại hoá nên người nhận cũng vơi đi ít nhiều, bù lại những phong bao lì xì đỏ thắm và vài dây pháo chuột đã tô điểm cho nhánh anh đào rực rỡ hơn bội phần. Không khí Tết cũng rộn ràng hơn khi mâm cơm cúng đón ông bà đã được dọn gần xong, mở cánh cửa lớn đón nàng xuân cùng vào ăn Tết.

Ngoài sân, tuyết vẫn phủ trắng xóa và lạnh căm căm. Những thân cây trơ lá bám trắng đầy bông tuyết. Nhìn xa xa, con đường mòn thảm cỏ xanh nay cũng không còn dấu vết quen thân. Đám chim đen dấu mỏ đứng im lìm trên những sợi dây điện giăng giăng. Lâu lâu một cơn gió nhẹ hắt qua… vài giọt tuyết rơi… Cảnh vật dường như bất động, người người vội vã qua lại như những chiếc bóng , họ chỉ mong đi nhanh về lại nhà để trốn đi cơn giá lạnh.

Mùa xuân ở đây chỉ có ngần ấy. Mùa xuân lặng lẽ đến và rồi lại lặng lẽ ra đi. Nàng Xuân đến với chúng tôi chỉ là một gương mặt lạnh băng với chiếc áo trắng kết tua tủa đầy hoa… nhưng tiếc làm sao hoa không là hoa xuân, là những cánh mai vàng, những nụ anh đào hé nở..mà chỉ là những đốm hoa trắng, hoa tuyết lạnh lùng.

Cảnh vật lặng thinh, chỉ có chiếc máy hát nơi góc phòng khách đang chúc tụng mọi người với bài ca Ly Rượu Mừng ….

Bánh tét đã được vớt ra, khoanh bánh tròn thơm mùi nếp đậu đã được cắt ra và dọn lên dĩa. Nào là củ kiệu, dưa món, thịt kho tàu, tô canh …khổ qua dồn thịt..( cầu cho năm mới mọi khổ nạn sẽ qua) , mấy dĩa xôi và chè còn đang bốc khói. Vv..vv.. những món ăn lúc sinh tiền cha mẹ và người thân đều dọn vào lúc giao thừa. Nén nhang thơm nhè nhẹ, những cây nến đã được đốt sáng, cành anh đào đã điểm vài ba nụ hoa… giây phút giao mùa ai nấy đều lắng im nhớ lại những mùa xuân ở quê hương và những mùa xuân đã trôi qua nơi xứ người.

Ta chúc gì cho nhau?

 

Gửi cho gia đình, bạn bè, những người thân yêu một lời chúc an lành trong năm mới. Sang năm mọi sự thong dong.

Đêm Giao Thừa sẽ đi qua thật nhanh , ngày mai lại một ngày mới. Một ngày đầu năm nhìn quanh tuyết trắng giăng đầy.

Sáng mai là mồng một, cả nhà sẽ dậy sớm. Áo quần tươm tất, dâng trà mứt lên bàn thờ gia tiên. Các cháu sẽ chúc Tết cho cha mẹ, một buổi sáng gia đình sum họp cùng nhau đi chùa hái lộc và cầu xin một năm ..một vận hội mới cho quê hương.

Tuyết cứ rơi nhè nhẹ. Văng vẳng lời ca …ngày xuân nâng chén ta chúc nơi nơi ….

Bất kể là nơi nào , dù xa xôi vạn dặm dù gần gủi trong gang tấc. Ngày Tết vẫn là ngày thiêng liêng dành cho gia đình . Người Việt Nam dù là đang sống tha hươngvẫn nhắc nhở con cháu mỗi độ xuân về những phong tục và tập quán đẹp đẽ để sẽ được lưu giữ và mãi mãi truyền cho đời sau.

Xuân đang về, xuân đang ca bài ca hội ngộ. Đón xuân với niềm tin và niềm vui những ngày sáng lạn sẽ về với quê hương.

Ở đây mùa xuân đang đến. Quyện trong hương xuân là những hoa tuyết bay bay, những lời chúc tụng vang vang , tiếng hạt dưa tí tách, mùi bánh trái thơm lừng và nàng Xuân đang chào đón chúng tôi với những phong bao lì xì ……chứa đầy hoa tuyết.

 
 

Minh Trang



Munich,
những ngày đầu năm 2009