Truyện Ngắn
Mùa Giáng Sinh Lại Trở Về
08.2008
Lật bật lại đến ngày Giáng Sinh và Tết Dương Lịch.
Ở đây Âu Châu cũng như nước Đức nói chung. Tiểu Bang Bayern, thành phố Munich nơi chúng tôi cư ngụ nói riêng, so với các Tiểu Bang khác thì đây mỗi năm có rất nhiều ngày nghỉ Lễ cũng như lịch nghỉ hè của các trường học. Thời gian nghỉ hè và nghỉ Lễ ít nhiều không giống nhau, lý do nếu thu xếp cùng một thời gian thì…triệu triệu chiếc xe sẽ ứ đọng ngoài xa lộ (dân Đức nổi tiếng đi nghỉ hè).
Từ đầu năm, nào là Tết Dương Lịch, Lễ Ba Vua, mùa Hóa Trang, Phục Sinh, Lao Động, Chúa sống lại, Các Thánh, Đức Mẹ về trời, Quốc Khánh, Tiết Thanh Minh rồi lại …Giáng Sinh…v…v…và…v…v…
Sơ sơ ngần ấy là có đến 8 tới 10 ngày nghỉ Lễ cộng thêm 25 tới 30 ngày (tùy từng hảng) cho nhân viên nghỉ phép thường niên, vậy mà nhất nhất ngày Lễ nào dân bản xứ cũng ăn, cũng uống tưng bừng, chưa nói đến cứ vào chiều thứ sáu mỗi tuần lại Hurra! …Hai ngày cuối tuần ...lại nghỉ!
Mùa Giáng Sinh cũng không ngoại lệ chút nào mà còn là Lễ lớn trong năm, bắt đầu từ 20 tháng 12 trở đi kéo dài cho đến qua tết Dương Lịch ở đây còn ăn, còn uống, còn yến tiệc nhiều hơn nữa.
Nào là hảng xưởng sau một năm dài làm việc… phải liên hoan với nhân viên, nào là bạn bè lấy cớ hết năm …Tây cũng đãi nhau, nào là những gia đình con cái lớn đã ra riêng và đi làm, xa hay gần cũng mặc, mấy ngày này cũng ăn …mừng cả nhà đoàn tụ.
Ngoài cây thông chưng trong nhà đầy ắp quà cáp, hoa đèn dây kim tuyến muôn màu. Các nước Mỹ, Úc, Canada có gì đặc biệt trong ngày Giáng Sinh? Xin các bạn vui lòng kể cho chúng tôi được biết.
Xứ Đức ở đây nói riêng, đến mùa Giáng Sinh hầu hết nhà nào cũng ghé tiệm để mua về… nhiều thì một thùng độ 5 ký, còn ít cũng gọi là 2 ký tròm trèm bánh Nürnberger Lebkuchen nổi tiếng sản xuất ở thành phố Nürnberg, đương nhiên bánh này chỉ bán trong mùa Giáng sinh đến cuối năm là chấm dứt. Bánh rất ngon trong nào là bơ, đường, trứng, mật ong, quế, hồi, mứt chanh, cam, hạt dẻ xay mịn, ngoài phủ kín những dừa, Sôcôla đắng hay dịu, trắng hay nâu, cắn vào một miếng…cảm thấy bánh mềm, ngọt dịu tan thơm trong miệng.
Thành phố này cũng được đa số người trên thế giới biết đến nếu các bạn đã từng xem phim “Vụ án Nürnberg “. Phim đã dàn dựng lại cảnh tòa án Quốc Tế xử tội Hitler, những chứng nhân cũng là nạn nhân đã may mắn sống sót và tài tử người Đức lừng danh Maximillian Schell trong vai người Luật Sư biện hộ đã diễn xuất thật xuất thần, phần thưởng ông mang về lúc đó là một giải Oscar.
Trở lại mùa Giáng Sinh, ngoài loại bánh kể trên hầu như mọi nhà đều biết và tự làm những chiếc bánh nho nhỏ gọi là Plätzchen, gồm nhiều thứ và nhiều loại, nhiều tên: loại bánh bơ, loại phết mứt dâu, loại chuyên mùi quế, loại chỉ toàn là dừa, loại hạt dẻ với Sôcôla phủ đầy, loại chỉ toàn Mazipan..vv..vv.
Lý do chính mà ai cũng làm được là dễ làm tuy mất rất nhiều thời gian và công sức. Những chiếc bánh bé tí vừa bằng một hay hai ngón tay mà phải nhồi bột, ép khuôn, nướng xong đem ra còn phết mứt hay phủ Sôcôla hoặc đường màu. Hoàn thành xong một hai ký là đã qua nửa ngày. Vào tiệm bánh mua thử…một ký loại ngon số 1 thì phải trả từ 30€ đến 40€ ( tương đương 50US Dollar Mỹ ..mà thôi).
Còn loại thường (rất tệ) thì cũng đã 15€ một ký, ăn vào chỉ mùi …đường, bột và mở trừu.
Bởi mắc như vậy mà suốt hai tuần dài ăn một hai ký không bỏ… răng, lớp lại còn làm quà cho bạn bè, hàng xóm, gia đình nên những vật dụng cần thiết để hoàn thành các thứ bánh này khi vào siêu thị bạn sẽ thấy ai cũng chở ..thùng Carton chứ không đựng vài ba túi Nylon lẻ tẻ.
Bánh trái được làm xong thông thường trước ngày 6 tháng 12, ngày này được gọi là ngày Ông Già Noel đi khắp nơi phát quà. Ông xuất hiện khắp hang cùng ngõ hẹp: từ trường học, tư gia, hảng xưởng, tiệm buôn, quán xá, có ông mặc đúng điệu với râu nón, áo đỏ, ủng đen, đeo trên lưng đầy những bánh trái hay quà gói sẳn, cũng có ông Noel …nghèo do sinh viên hay học sinh đi làm kiếm thêm chút tiền đi học nên bộ vó.. ở trên thì đúng điệu nhưng...dưới thì mặc quần Jean! Có ông thay vì đôi ủng đen thì mang ... đại đôi giày Bata, có ông còn bị đám nhỏ nhìn ra là…Ba của mình! Có ông còn bị nhận diện vì hóa trang không kỹ nên thay vì gọi là ông già Noel thì nhân viên trong hảng gọi ngay là Peter hay Maier rất vui. Mấy năm gần đây còn có ông già Noel leo cây, leo tường lưng cũng đầy ắp quà, người ta cười và cho rằng cho mấy người… ở trên cao mà nhà không có thang máy.
Món thứ nửa trong mùa Giáng Sinh cũng không thể thiếu sót khi dọn lên bàn là loại bánh Stollen, tôi không rõ xuất xứ từ nước nào nhưng đặc biệt từ nước Áo sản xuất là được xem như là… thượng hảo hạng, bánh cũng từ bột, bơ, đường, đặc biệt là cho vào đó ít rượu Rum trộn lẫn mứt cam, chanh,nho khô,mật ong quấn lại thon dài nhu Buche Noel bên Pháp rồi mang nướng vàng, chờ nguội rắc đường bột phủ trắng xóa. Khi ăn cắt lát mỏng … để bên cạnh một ly càphê
Espresso hay Cappuccino sản xuất chính gốc từ Ý tà lồ …là ngon hết biết luôn.
Chưa hết! Cứ bước vào nhà ai lúc này hay đang rảo bộ ngoài phố xem ngắm không khí của mấy ngày này thì mùi rượu vang nóng Glühwein bay thơm ngào ngạt. Loại rượu như vang đỏ nhưng chỉ uống nóng, khi nấu thì cho thêm vào cam tươi và quế, dĩ nhiên cũng chỉ uống trong mùa Giáng Sinh mà thôi.
Thế nhưng…Lebkuchen, Plätzchen, Stollen hay Glühwein chỉ là những món ăn …chơi dành khi khách khứa tới thăm, bạn bè tạt ngang tặng quà nhâm nhi đôi ba phút hoặc giờ càphê bánh ngọt như dân Ăng Lê vào lúc xế, nếu bạn ghé nhà ai vào những lúc này thì cũng thấy dọn mời như nhau ( giống bên nhà dọn mứt món vào ba ngày Tết).
Bây giờ mời bạn thưởng thức những món… ăn thiệt.
Cũng từ Giáng Sinh trở đi, dân Đức ăn mừng hết ngỗng quay, ngang quay, gà tây đút lò, những chị vịt mập ú ù cũng quay tuốt luốt (bởi ngày thường họ đã ăn biết bao là bò, heo, thỏ, bồ câu hay chim cút quay). Các “chị” ngỗng, ngang, gà tây hay vịt cồ mua về làm lại thật sạch, lấy bộ đồ lòng ra nếu là đông lạnh, còn tươi thì lá gan bự chảng kia sẽ được xay mịn cho vào gia vị với mở heo, ít rượu nấu là mang đi hấp làm món Paté Gan ăn với bánh mì.
Còn mấy “chỉ” thì lại được nhét trở lại đầy một bụng nào là táo tươi, vỏ quít, nho khô, quế, hồi, củ hành nho nhỏ như hành hương bên nhà nêm nếm gia vị xong đâu vào đấy thì may kín lại, cuối cùng mang mật ong ra phết đều ngoài lớp da óng ả kia xong là đưa vào lò nướng….
Khách được mời đến dự hay bữa ăn gia đình đoàn tụ thường là có món trứng cá nổi tiếng của xứ Nga (Kaviar) bỏ lên trên những khoanh cá Lachs quấn tròn như một nụ hoa hồng và trãi chút ít thìa là kèm trong tay là ly Champagne đang sủi tăm
xem như khai vị, nhâm nhi tán gẫu cho đến dọn lên món nóng, đây là món Knodel, có hai loại khác nhau: một là dùng bánh mỳ đã cũ cắt mỏng nhồi chung với trứng và sữa tươi cho tí hành lá tiêu muối, vò viên to bằng nắm tay mang đi luộc, hai là khoai tây đã chín xay mịn cũng nhồi với sữa và bột mì, vò viên chỉ có đặc biệt là cho vào giữa những viên khoai này là ít ba chỉ chiên vàng ngậy, luộc xong thì rắc tí hành lá cho đẹp, kèm theo đó là một dĩa bắp sú màu tím đã làm chua sẵn trong hủ hay trong hộp, mang ra nấu nóng với tí quế bột, đã có trên bàn chén sốt nóng hổi, mọi người chỉ chờ câu nói chúc ăn ngon là cho sốt vào dĩa….thưởng thức…, đó là món ngỗng quay ăn với Knodel và bắp sú tím chua. Phải nói là ..tuyệt lắm! Chưa kể ra còn có Fondue đồ biển, Fondue ngọt với Sôcôla, những anh tôm hùm to to là… ăn chung với salát, bánh mỳ phết bơ, muối với hành lá nướng dòn tan.
Có bạn Á Châu có lần gặp nhau chung trong lần dự tiệc đã hỏi tôi: rồi cơm của mình bao giờ mới dọn lên? Câu hỏi khó trả lời vì cơm của mình sẽ không hạp và không đúng điệu trong những món ăn tây phương.
Ăn, ăn và … ăn mãi từ Giáng Sinh đến Tết Dương Lịch.
Ê hề, ngày nào cũng ăn cũng uống, cũng cụng Champagne hay Bier (quảng cáo luôn Bier ở xứ Bayern này có tới 6 hay 7 hảng lớn, hảng nào cũng nổi tiếng và có từ 800 đến 900 năm nay. Từ đời ông cố đến ông nội đến ông cha rồi sang đời con đời cháu đời chắc…Đến đây mà không uống thử những loại Bier ở đây cũng là một thiếu sót lớn lao. Chưa kể mỗi năm vào tháng 10 còn có một hội uống Bier lớn nhất thế giới Oktoberfest tổ chức cứ từ tuần cuối tháng 9 đến qua tháng 10 các hảng Bier mang ra một loại ngon, mạnh và rất đặc biệt đựng trong những cái ly một lít, thu hút trong vòng hai tuần lể năm nào thống kê cũng cho biết trên dưới 6 triệu du khách khắp nơi và dân bản xứ ghé thăm.
Rồi qua năm mới, soi mình lại trong gương…hết hồn…hối hả chạy ra phố tìm mua vài bộ quần áo mới...nhích hơn bộ cũ vài ba phân …rộng, chép miệng thở than …năm cũ đã ăn quá sức là nhiều!
Nhưng…trở lại chuyện Giáng Sinh, nói gì thì nói cái ăn cái uống chỉ là chuyện bên lề. Cái mà nhà nhà hăm hở mua, vác về, lớn bè đều muốn ghé mắt nhìn xem người gói đã có nhớ ghi tên mình lên chưa? Cái mà được đặt để ngay trong phòng khách hay một nơi ai nấy đều nhìn thấy. Chưa nói thì các bạn đã biết ngay là cây Giáng Sinh rồi phải không?
Tôi ở Đàlạt, xứ thông đầy dẫy nên mỗi mùa Giáng Sinh về là thật nhiều kỷ niệm. Khi sang ở nơi này mới thấy thêm là ở đó không khác với tây phương này bao nhiêu.
Mùa Giáng Sinh đến, không khí thật lạnh, nhiệt độ xuống khoảng 1 độ dương, mặt nước trên hồ Xuân Hương đã đóng một lớp băng nhẹ mỏng, mờ mờ, ảo ảo thật là đẹp, người người khăn áo, găng tay, giày ấm đầy đủ vậy mà khi ra đường vẫn phải xuýt xoa, thú vị nhất cho những ai ghiền thuốc lá thì gật gù sau khi rít vào một hơi dài …tấm tắc khen không nơi nào hút thuốc ngon và thấm như nơi đây!
Lại đi xa quá rồi, quay trở lại cây Giáng Sinh ở Đàlạt. Chúng tôi cũng chuẫn bị hai tuần trước đó một cây thông nhỏ, quà cũng gói xong bày đầy dưới gốc, gia đình công giáo còn có máng cỏ và Chúa Hài Đồng, đầy trên cành là những dây kim tuyến, trái pha lê màu sắc rực rỡ, người có đạo hay không cũng đi nhà thờ rồi đến khuya trở về mới thưởng thức gà quay, bánh mì, salat. Tôi còn nhớ lúc đó chỉ thưởng thức rược dâu ngọt và nhẹ, chưa có năm nào say mèm như ở đây.
Giáng Sinh ở Đàlạt chỉ khác nơi này là không hề thấy cảnh tuyết rơi phủ đầy trắng xóa lối đi, người người quần áo mùa đông thật ấm tràn ra đường, nhưng đến khuya tan lễ là quay về đoàn tụ với gia đình chứ không ồn ào như chúng tôi xưa kia.
Tôi vẫn nằm mơ nhiều lần được về Đàlạt rong chơi khắp nơi trong mùa Giáng Sinh, thấy mình lên sân Cù, xuống hồ Than Thở, lên Thác Cam Ly, cứ lên núi xuống đèo mà không hề mỏi mệt. Đâu đâu cũng thấy hàng thông đứng rũ trơ mình ngóng gió. Tôi nhìn thấy những người thân, bạn bè quen thuộc thấp thoáng dưới tàng cây, mặt áp mặt, tay trong tay, hàng thông kia mãi mãi và muôn đời là chứng nhân trung thành dễ thương cho những cặp tình nhân đã và đang yêu nhau.
Nhìn đây,những trái thông già tí tách rơi rụng, phủ đầy dưới gốc, ta cứ tìm cứ nhặt mang về những trái gai nở đầy như những ánh sao phết lên một lớp sơn không màu bóng bẩy, bây giờ bạn cứ treo lên những thân nhánh nhỏ của cành thông, trãi đầy dưới gốc, hình ảnh tuyệt đẹp này cứ làm cho ta muốn ngắm mãi không thôi.
Cây thông cũng có nhiều bài hát mà bài quen thuộc ai cũng ngâm nga :
Mời các bạn với dân Đức cùng hát bài O Tannenbaum…
O Tannenbaum, O Tannenbaum
Wie treu sind deine Blätter!
……………………………
với dân Mỹ hay Ăng lê: O Christmas tree
O Christmas tree, O Christmas tree
How loyal are your leaves!
……………………..
Hay anh Phú Lang Sa: Mon beau sapin
Mon beau sapin. Roi des forêts
Que j ´aime ta verdure!
…………………………
Xem ra ai ai cũng hát được và hát thông thuộc bài hát này khi mùa Giáng Sinh hiện về.
Tiếng thông reo vi vút , tiếng nhạc tự nhiên của không gian vô hình quyện lại , âm thanh của làn gió nhẹ, âm thanh như một cơn bảo đang tới, lúc nào âm thanh này cũng xao xuyến hồn tôi. Thông là bạn hiểu mình hơn ai cả khi đi lang thang một mình trong rừng vắng. Gốc thông già cũng là nơi nghỉ ngơi khi ta muốn tạm dừng chân. Thông réo vui nghiêng ngã rộn ràng khi người bạn đồng hành bên ta là người ta yêu thương nhất trên đời. Thông cũng là niềm vui khi đám trẻ con xúm xít nô đùa cười giỡn chạy nhảy tới lui.
Ôi! Hàng thông thân yêu, trãi qua một thời gian dài có hơn một phần tư thế kỷ sống tha hương, tôi vẫn hình dung mồn một cuộc sống thời thơ ấu, từ lúc sinh ra rồi lớn lên ở thành phố đó. Lắm lúc tôi có cảm giác như là hàng thông già này càng lúc càng bám chặc như keo vào trong bộ não của tôi.
Hình như thoáng phớt nhẹ như một bóng dáng đẹp vụt tới vụt đi.
Hình như cứ song song bên tôi trong mọi cử chỉ và hành động thường ngày.
Hình như cứ theo sau lưng tôi như một cái bóng … bóng đổ dài xuống mặt đường .. đổ dài.. đổ dài…và tan dần khi nắng quái biến mất bên kia đồi núi.
Ôi! Thành phố thân thương của tôi.
Ôi! Hàng thông muôn đời của tôi.
Lòng cứ muốn níu kéo lại những gì đã đi qua, nhưng tiếc là …đã đi qua lâu lắm rồi. Không có hề gì người ta vẫn nói là sống với kỷ niệm cũng là một niềm vui.
…………………………
Bánh trái ê hề, những chai rượu vang đỏ, trắng đã nằm sẵn ở đây, chờ người cầm đến ..khui ra..cụng ly và chúc tụng.
Con ngỗng đã được quay chín vàng, óng ả, thơm phức lan tõa khắp phòng ăn còn có hương vị của quế, vỏ quít và hoa hồi.
Nhạc Giáng Sinh thánh thót đâu đây, nhìn ra ngoài cửa sổ bông tuyết đã bắt đầu rơi nhè nhẹ, từng đụn tuyết trắng như ánh sao đã bám nhanh vào khung kính trong veo. Còn tôi? Hình như mắt mình lại ươn ướt?
Đêm Giáng Sinh nơi xứ người, cây thông đã được phủ kín nào là hàng nến đỏ, ánh sáng lan tõa rộng hết cả một góc phòng, ấm áp và thân tình làm sao. …
Mời bạn cùng nâng ly với tôi, hãy lắng nghe tiếng trò chuyện rôm rả của những người thân trong gia đình, các con của tôi đang tươi cười kể lại suốt một năm …chuyện đường xa.
Đời sống ở đây quả là êm ấm, đầy đủ và nhiều hơn cái mình đã nghĩ và mơ ước. Tôi đã cầu xin mỗi lần trong đêm Giáng Sinh ..cầu cho tất cả con người sống trên thế gian này không còn lo âu, đói khổ và một mơ ước nhỏ nhoi sau củng là ngày nào đó tôi sẽ về đứng cạnh hàng thông xưa ( mặc kệ lúc đó tôi thật già và cây thông cũng đã cằn cỗi ) để nghe hàng thông lại tỉ tê, giận hờn, kể lể những ngày dài tôi đã bỏ ra đi.