Truyện Ngắn

Một Chuyến Đi Xa

12.2009

 

Năm nay chúng tôi có nhiều dịp vắng nhà.

Tháng bảy làm một chuyến Mỹ du đi dự Thẳng Tiến 9. Mới vừa về nhà thì lại nhận được tin từ Gà tếu Mai Quốc Tuấn bên Pháp cho hay chi nhánh Pháp sẽ tổ chức ăn mừng chu niên 30 năm thành lập phong trào vào ngày 11-10- 2009.

Lý do phòng ốc, ngày mừng chu niên rơi vào chiều chủ nhật nên Ban Huynh Trưởng và đa số anh chị em chi  nhánh Đức đều đã không thu xếp được. Phần  các Trưởng bận đi làm và các em đi học ngay vào thứ hai, chuyến về sẽ rất trễ …cuối cùng ở Munich có Gà và Oanh Oanh thu xếp đi vào tối thứ sáu, còn Trưởng Đặng Quang Thái  người phụ trách trang nhà chi nhánh Đức và cháu Quang Trung thì khởi hành ngày thứ bảy và chiều chủ nhật thì về ngay sau khi chương trình mừng 30 năm chu niên chi nhánh Pháp chấm dứt.

Đúng 8h tối thứ sáu, chuyến bay của hãng hàng không Lufthansa đã mang anh Gà và tôi lên đường thật đúng giờ và khi đến phi trường Charles de Gaulle thì anh Gà tếu sẽ đứng chờ  và đón chúng tôi về nhà nghĩ ngơi.

Lấy hành lý xong thấp thỏm đi ra, may sao anh Gà tây ( từ nay gọi là Gà tây cho gọn) đã chờ sẵn ở đó ( trước đó 10 phút anh Gà  lôi thấy hành lý ra chậm chạp như…rùa nên đã lấy Handy ra gửi liền một cái Email thông báo : tụi tui ra trễ  à nha xin ráng chờ… ) nhưng khi gặp nhau thì anh Gà tây mới cho hay ….điện thoại cầm tay tui lỡ …quên ở nhà hihi.

Có lẽ phần hơi khuya, phần cứ tối là mắt Gà sẽ quáng lên …trông gà hóa cuốc ? Tôi chỉ dõi mắt tìm anh Gà tây..phần cứ lo đêm nay không có anh Gà tây đi đón  hai đứa sẽ buồn và đi …lang thang khắp Paris nên không nhìn trái phải trước sau gì cả….. Trời ơi !  Sơn Ca Huệ vợ anh Gà tây thì đứng xa xa cười mím chi cọp..còn Gấu chăm chỉ Trần Xuân Đức thì đứng dựa tường chờ hai chúng tôi ..chào mà chờ hoài cứ thấy chúng tôi tỉnh queo !

Ui !

Chúng tôi năm người…cứ như là năm năm rồi không gặp.

Tay bắt mặt mừng, chuyện gì cũng được mang ra kể lể, đường về nhà anh Gà tây hình như ngắn quá  40km mà tưởng như là đi bộ ..cũng tới nơi.

Bước vào nhà, Sơn Ca đã chuẫn bị săn bắt và mần thịt hai con gà …già  quá lứa Gà tếu và Gà lôi…rồi hầm từ chiều đến tối nên khi mang hành lý vào nhà xong là cả năm chúng tôi đã cùng nhau ngồi vào bàn thưởng thức món cháo gà ..già  và dĩa gỏi thơm nồng….

Chuyện cứ tiếp tục nổ dòn như bắp rang. Thời gian cứ đi thật chậm mà quay qua đã gần bốn giờ sáng. Nhìn ai cũng còn tươi tỉnh và muốn tiếp tục ..cười. Anh Gà lôi nhắc chừng thôi đi nghĩ mai còn nhiều chương trình ..phải  dưỡng sức để đi cho hết.

Sáng thứ bảy, Sơn Ca đã nấu sẵn càphê thơm nồng, bánh mì tây là ngon không cần phải kể nóng dòn hết biết, thêm vào món Pâté ngỗng… nhưng hộp Pâté này không hề rời khỏi nơi anh Gấu Trần Xuân Đức ngồi..cứ thấy anh cầm lên..bỏ xuống..nhai  nhai …chép chép miệng khen  ngon …ngon… còn thì thào nho nhỏ một mình đủ nghe rằng thì là …chút nữa ra phố nhứt định mua vài hộp mang về Mỹ cho bà xã vui lòng.

Sau màn ăn sáng, chúng tôi lên xe tiếp tục chương trình đi ngao du Paris. Tiếng cười nói trên xe dòn dã. Lâu lâu lại cùng cười nức nẻ vì những chuyện vui buồn bên lề Hướng Đạo.

Anh Gấu từ Mỹ sang, thay mặt HĐTƯ tham dự ngày chu niên 30 năm thành lập chi nhánh Pháp. Anh ..vác hai valy nặng trĩu ..nhưng không có mang thêm bộ quần áo  hay vật dụng cần thiết gì cho những ngày ở đây ngoài khăn quàng và chiếc áo Hướng Đạo. Hai valy toàn sách là sách…Một valy sách tặng chi nhánh Pháp và valy kia là sách của Trưởng Trần Anh Tuấn tặng cho thư việc chi nhánh Đức mà sau TT9 hành lý quá nặng chúng tôi không mang về được đã nhờ anh Gấu gửi bưu điện rồi khi qua Pháp anh sẽ lấy Dollar mang dìa xài….nhưng anh đã thực hành đúng như những điều luật Hướng Đạo đã học thuộc từ khi còn thơ HĐS cần kiệm nên anh đã ráng mang sách qua cho chúng tôi. Nhận sách Gà lôi với Oanh Oanh thật cảm động vô cùng.

 

Cả bọn lại cười lăn khi Sơn Ca dọa mang anh ra chợ trời sắm vài bộ..día để còn đi dạo mấy ngày ở Paris.

Trưa thứ bảy, chúng tôi được anh Gà tây đưa ra quận 13.

Đầu mùa thu, những hàng cây ngô đồng tõa rộng, lá đã vàng và rơi đầy những con phố ở Paris. Gió se lạnh, nhìn người người đi tới lui tấp nập. Cảnh và người hòa nhập lại thật đẹp khi thấp thoáng lướt qua vài chiếc khăn choàng mỏng mãnh, đôi ũng thời trang, chiếc áo ấm , đôi găng tay cùng màu. Paris nổi tiếng về thời trang và ăn diện mà.

Mùa thu Paris thật đẹp.Người Paris dễ thương, phố Paris không chê chỗ nào. Anh Gấu hít hà luôn miệng và hẹn lần sau sẽ mang chị và gia đình sang chơi. Rồi anh quay sang hỏi anh Gà lôi :  Tháng nào thì máy bay bay sang Paris sẽ rẻ và mùa nào thì sale ?

Câu hỏi quá sức là dễ thương của anh Gấu lại làm cả bọn cười lăn chiêng (đúng là muốn đi tây  chơi mà nhè dân Đức để hỏi thật là khó trả lời).

Sau khi rời quận 13 với cái bao tử no đầy mà anh chị Gà tây với Sơn Ca đã khoãn đãi món mì vịt quay thật là ngon. Anh Gấu nhất định đi tìm Pâté ngỗng làm anh Gà tây chạy tứ tung qua mấy cái siêu thị to quá sức là to của Pháp…nhưng tiếc là mùa này chưa tới dịp bán vì đám ngỗng đang …mới chuẫn bị lùa vô mần thịt lấy lá gan ra .. đang xay để làm Pâté và chưa.. vô hộp. Phải chờ đến trước Giáng Sinh thì mới trình làng làm anh Gấu tiếc hùi hụi ..thôi đành mang vài ba hộp..pâté …vịt về ăn đở.

Tối thứ bảy, 19 h đêm nay chúng tôi hẹn nhau ăn một bữa cơm chung ở nhà hàng Đại Hàn ? Ở đó Trưởng Đặng Quang Thái, cháu Quang Trung và Trưởng Lương Lê Vũ đã chờ sẵn. Ôi ! Lại tay bắt mặt mừng .. ăn uống chuyện trò không dứt.

Đêm xuống dần, rời nhà hàng thì hầu như mọi người đã thấm  mệt với cái bao tử khá nặng. Chúng tôi lại lên xe, mang Trưởng Thái và cháu Quang Trung quá giang về nhà Trưởng Minh Hiền.

Bước vào nhà Trưởng Minh Hiền, ôi báo ..là báo đang lo in ấn cho ngày mai. Định thăm viếng hàn huyên lâu một chút nhưng thấy Trưởng bận rộn quá sức nên chúng tôi uống xong tách trà là cả bọn cáo từ.

Đêm nay sẽ là đêm ngủ thật ngon sau một ngày dài đi chu du.

Sáng chủ nhật.

Chúng tôi đã hẹn nhau đúng 9h là rời nhà đi thẳng đến hội trường cùng nhau trang trí, chuẫn bị cho ngày chu niên 30 năm.

 

Đến nơi, những khuôn mặt thân quen từ 1985 đến hôm nay vẫn còn đây. Những Trưởng LT Thanh Lương, Minh Hiền, Diệu Christophe, Ngọ, Ánh Thu, Trí, quý trưởng niên làng Nam Quan, Chuẫn, Guy, Vân Hạc, chị Phương Túy, Hoàng Dung…vv..vv..còn nhiều gương mặt thân quen nhưng tên thì tạm thời ..chưa nhớ ra.

Mừng chu niên 30 năm thành lập. Ngoài những dãy dài hình ảnh triễn lãm suốt 30 năm dài sinh hoạt của chi nhánh Pháp, sách báo 30 năm đóng góp với các hội đoàn các nơi. Phần giới thiệu các Liên Đoàn Văn Lang, Thuận Hoá và những thành quả đã đạt được từ những năm tháng dài trôi qua. Tôi nhin thấy ở chi nhánh Pháp các em trẻ đã tham gia sinh hoạt rất đông đảo.

Mọi người được mời vào Hội Trường, phần khai mạc đã trang trọng mở đầu với quốc kỳ, quốc ca hai nước Pháp Việt, bài Hội Ca được hát vang lừng trong Hội Trường, lời phát biểu của ông Thị Trưởng vùng Antony, chị Hội Trưởng Phương Túy, Trưởng Trần Xuân Đức đại diện HĐTƯđã trao quà lưu niệm và chi nhánh Đức cũng không quên mang món quà tặng của chi nhánh Đức mừng chu niên 30 năm thành lập cho chi nhánh Pháp ra trao.

Phần văn nghệ giúp vui các em sói, thiếu, thanh của chi nhánh Pháp đã tỏ ra khả năng phong phú của mình, vui tươi nhanh nhẹn qua những bài hát vui nhộn. Quan khách đã được đi xem phần triễn lãm trãi dài 30 năm qua, tờ báo mừng 30 năm và huy hiệu kỷ niệm 30 năm của chi nhánh Pháp đã được trao tận tay từng người tham dự và mọi người được mời vào thưởng thức ăn trưa. Những món ăn được trình bày đẹp mắt trong những thủ công làm bằng giấy như chiếc ghe lớn chuyên chở …chã giò, những xuồng ..như chiếc tam bản chở Pâtéschaud..vv..vv. Món ăn , thức  uống, chè ngọt tráng miệng đều được đóng góp với nhiều bàn tay của quý Trưởng và phụ huynh có con em đi sinh hoạt.

Ba mươi năm dài trôi qua, nhiều bàn tay không thể nào kể xiết đã vun xới cho phong trào Hướng Đạo ở Pháp ngày một thăng tiến. Nhìn những gương mặt trẻ, thật trẻ với đầy lòng hăng say, ánh mắt nhiệt tình tôi thầm nghĩ đây là những viên gạch vững vàng tô bồi phong trào ngày một bền bỉ.

Tre tàn măng mọc.

Những búp măng nhỏ bé nhưng sức sống lâu bền chắc chắn  sẽ là thế hệ luôn luôn tiếp nối cho con đường Hướng Đạo dài vô tận này.

Ba mươi năm trôi qua rồi ba mươi năm nữa sẽ đến.

Nhìn những nụ cười, những khuôn mặt thân thương, chiếc áo kaki hay màu xanh lơ của hội nữ Hướng Đạo Pháp vẫn quanh đây.

Trên chuyến bay trở về Munich, tôi vẫn thấy quanh tôi những nụ cười trong trẽo, nét ngoan hiền xen lẫn sự tháo vát và vui tươi, bao nhiêu là khuôn mặt của những người Trưởng thật trẻ.

Vẫn quanh tôi ánh mắt nụ cười, tay trái xiết chặc như một lời hứa hẹn :

Mình lại sẽ gặp nhau ?

Chắc chắn mình sẽ gặp lại.

 

Minh Trang Oanh Oanh hùng khí



Munich, Germany
Những ngày cuối năm 2009