Chuyện Bên Lề Trại Hướng Đạo
Dư Âm Thẳng Tiến 9
02.08.2009
Sau những ngày dài chuẩn bị.
Sáng ngày 8 tháng 7 năm 2009, chúng tôi: anh
Gà Lôi và Oanh Oanh với hành lý gọn gàng lên xe trực chỉ phi trường Munich để đáp chuyến bay sớm nhất đi sang dự trại Thẳng Tiến 9.
Đến phi trường, lấy vé máy bay, gửi hành lý xong. Thấy vẫn còn sớm nên cả hai đi dạo một vòng trong những cửa tiệm Tax Free..nào là quần áo thời trang, nào là đồng hồ, nào là ước hoa….ôi! nhiều thứ quá sá chừng.
Nhìn lên bảng thông báo giờ bay, thấy là sẽ trễ chừng một giờ để sữa chữa một động cơ…một giờ nữa đi qua bảng thông báo cũng chẳng có tin tức gì mới mẻ….chỉ hàng chữ: máy bay cất cánh trễ, xin vui lòng chờ đợi….
Gần hai giờ trôi qua, cô chiêu đãi viên hàng không xinh xắn mới xuất hiện nở một nụ cười thiệt là tươi tắn, tay cầm micro thỏ thẻ: chuyến bay rất tiếc phải hủy bỏ hôm nay vì động cơ bên phải hư, xin quý khách vui lòng trở lại nơi quầy vé để làm lại vé và giờ bay mới!
Ui! Hơn 235 hành khách nhốn nháo như chiện này chưa lần nào xảy ra. Mọi người hầu như ai cũng có lý do chính đáng để nhận ngay chuyến bay mới và rời khỏi nơi đây ngay lập tức….thế mà mãi đến 16h30 chiều anh Gà và tôi mới nhận được hai vé máy bay mới chuyến sớm nhất ( lại sớm nhất ) cho …ngày mai.
Hôm nay về trú tạm nơi khách sạn và ăn chiều ở đó, mai lại tay xách nách mang chuẩn bị lên đường.
Sáng 9 tháng 7 chuyến bay 7h40 của hãng hàng không Air France mang chúng tôi qua Pháp, từ đó sẽ đổi máy bay đi tiếp một lần nữa đến Salt Lake City.
Ui! lần này chạy mệt nghỉ vì chỉ có một giờ cho việc lấy hành lý, khai quan thuế, gửi hành lý và sang máy bay để đến Los. Thật là tội cho hai thân …già chạy quá chậm nên đến nơi chỉ còn có hai phút là máy bay đóng cửa. Chúng tôi phóng nhanh vào đến nỗi nhân viên phi hành đoàn cũng không có thời gian xem vé có đúng hay không…. ngồi xuống yên ổn trong máy bay, hai đứa nhìn nhau và …thở…
Vậy mà vận số chuyến đi dự Thẳng Tiến 9 cũng chưa suông sẻ.
Đến Los, hành lý là 3 va li. Nhưng chờ mãi chỉ nhận có 1. Đến khiếu nại, nói bằng 4 bàn tay mãi chưa xong thì cô em gái của Oanh Oanh cũng vừa trờ đến, lại một màn khiếu nại um sùm….nhân viên hàng không giả lả mời đi uống càphê để chờ chuyến tới ( hai va li lạc trong máy bay khác).
Ngồi chờ…chờ và uống một ly …cối càphê.
Thế là chuyến Mỹ du sau hai ngày dài mới tạm tới.
Cali mà thôi Sáng hôm sau đúng như lời đã hẹn. Vợ chồng Nghiêm Hữu Phỉ Hươu tháo vát? nguyên Kha trưởng 216 xưa kia và Bảo Trân đã đến và đón chúng tôi lên đường.
Đoạn đường lên San Lorenzo County Park khá xa, hai bên nắng khô vàng úa cỏ cây và thật nóng. Anh Hươu giải thích là vì …thiếu nước trầm trọng nên như vậy…à há chỗ này rất khô khan.
Gần đến 14 h chiều thì chúng tôi đến nơi.
Khu đất trại rộng lớn bao la, khung cảnh tấp nập người lên kẻ xuống. Từng chiếc xe Bus ngừng lại đổ xuống không biết bao nhiêu là người trong những bộ đồng phục Hướng Đạo. Già có, trẻ có, trai thanh nữ tú, vai mang phù hiệu Liên Đoàn….
Tôi giữ hành lý ngồi chờ, anh Hươu và Bảo Trân từ giả hẹn ngày mai mai sẽ vào lúc hội ngộ gia đình Lâm Viên còn anh Gà thì đi kiếm Trưởng Trần Hoàng Thân ( người lo giúp chuyện ghi danh, đóng tiền hộ và lo giùm cả nơi ăn chốn ở cho nhà Gà). Vậy đó mà chiều thứ sáu phải đi ăn …chui! Lý do nhà Gà gửi phiếu sức khỏe quá trễ nên thẻ ăn không hoàn tất sớm như dự tính.
Chi Nhánh Đức lần này đi dự trại TT9 số lượng thật khiêm nhường mang tiếng phái đoàn nhưng vỏn vẹn có ba người thêm Trưởng Thu Vân từ Berlin của Liên Đoàn Sào Nam.
Lý do đơn giản vì các em chưa được nghỉ hè mặc dù Hội Đồng Trung Ương đã ưu ái tặng trại bổng lẫn vé máy bay đi dự trại cho các em xuất sắc thế mà đành phải từ chối.
Sáng hôm 11 tháng 7.
Hôm nay là ngày hội làng, chúng tôi có mặt nơi phòng triễn lãm đúng 7h như đã hứa với Trưởng Hồ Đăng để phụ một tay hoàn tất những gì mà phòng triễn lãm suốt ngày hôm qua làm việc mà vẫn chưa xong….Mãi đến 10h thì hầu như tạm gọi là hoàn tất. Hình ảnh đã được treo lên, những huy hiệu của 9 lần Thẳng Tiến đã được phóng lớn trình bày thật đẹp. Úc, Canada, Pháp, Đức bốn đơn vị tham gia TT9 cũng đóng góp không kém nào là hình ảnh sinh hoạt, nào là những nét đặc trưng của các quốc gia đang cư ngụ, nhất là mừng 100 năm thành lập Hướng Đạo Thế Giới ở Berlin do HĐTƯ phối hợp với Chi Nhánh Đức thực hiện hay 25 năm thành lập Chi Nhánh Đức và mới nhất là phiên họp Âu Châu với quý Trưởng Chủ Tịch HĐTƯ và hai Chi Nhánh Pháp Đức thực hiện cũng ở Berlin.
Chúng tôi mang theo một số ít áo thun và báo chí dự định chỉ để …giới thiệu những sinh hoạt của Chi Nhánh Đức vì lo lại sẽ phải xách nặng lúc mang về….ngờ đâu từ lúc quầy triễn lãm khai mạc, chỉ hơn một giờ đồng hồ sau là ….áo và báo chí đã được chiếu cố tận tình, Trưởng Thu Vân đứng… hít hà tiếc rẻ ..phải chi mình mang thêm nhiều hơn…
Sau đó một số Trưởng đã tìm đến quầy triễn lãm của CNĐ muốn làm quen, chụp hình lưu niệm. Thì ra những Trưởng này đã vào trang nhà của CNĐ, biết những sinh hoạt, đọc những bài vở, xem hình ảnh và …muốn làm quen.
Ngày Hội Làng thật vui, hầu hết những Hướng Đạo tham gia hôm nay đều mặc quốc phục. Nhìn anh Gà và Thu Vân trong hai chiếc áo dài thật …đẹp. Tôi cũng đã chuẩn bị cho mình làm cô ba Bến Tre với bộ bà ba và chiếc khăn rằn …nhưng khi mặc vào thì cái …eo hơi lớn cài mãi mà cái nút cứ né …chỗ khác! Chẳng lẽ lại ăn mặc hở hang và khó coi như vậy nên đành buồn 5 phút và xếp lại để dành…hơi.
Cũng trong ngày này vào lúc 13h chiều là gia đình Lâm Viên có buổi hội ngộ. Những Kha sinh ngày nào còn ở Đàlạt nay đã là ông nội, ngoại. Con cái cháu chắt đứng chung quanh.
Nét mặt vui mừng ôn lại chuyện cũ. Tay trong tay xiết chặt không rời, vai áo vẫn còn số 216 như năm nào mừng ngày thành lập.
Khai mạc trại.
Cơn nóng đã giảm dần, hơn 2.700 trại sinh cùng quan khách đã dần dần tề tựu ở trước khán đài. Nhìn quanh cả rừng người và cờ bay trong gió lộng, ở đây không có người già hay người trẻ mà chỉ thấy những bộ đồng phục Hướng Đạo và những gương mặt vui tươi sát vai bên vai. Ánh nắng gắt của buổi ban trưa không làm một ai mệt mỏi mà hình như còn tô đậm thêm trên da mặt nét rắn rỏi và can cường.
Chào cờ, quốc ca, lời mở đầu của Trưởng trại Trần Anh Kiệt. Niềm xúc động lớn lao khi lá đại kỳ được các Trưởng và các em mang ra trải rộng hết sân khấu lúc này nhìn quanh, tôi thấy hầu như mắt của ai cũng long lanh….
Đêm văn nghệ khai mạc với một màn múa trống thật vĩ đại và hào hùng với 40 em của nhóm trẻ Lasan đã làm tất cả những ai hôm đó có mặt ngẩn ngơ , từng tràng pháo tay khen ngợi, trầm trồ không dứt. Chỉ một màn trình diễn đầu tiên đã khơi dậy tinh thần yêu nước, tình tự dân tộc lên cao độ.
Những màn văn nghệ kế tiếp cũng thật là đặc sắc. Điểm son cho TT9 là hầu như các em đều nói và hát giỏi tiếng mẹ đẻ, tất cả đại đa số các em mà tôi có dịp trao đổi hay làm quen đều rất là lễ phép và dễ thương.
Ai bảo đàn chim hải ngoại không biết líu lo giọng hót quê nhà? Những ngày kế tiếp tôi đã đi theo và xem các Thiếu, Ấu trong sinh hoạt và chơi trò chơi lớn. Ngoài một số chuyên môn sở trường của Hướng Đạo như nút dây, thủ công, truyền tin, giải mật thư …vv..vv.. các trò chơi không thể thiếu như đi chân gỗ cà khêu, bắn súng nước, hứng đầy nước bằng những sô to từ những ống nước nhỏ xíu, nhảy banh, trượt nước. Quý Trưởng đã tỏ ra thật là tỉ mỉ, sắp xếp các trò chơi thật là ngoạn mục và lôi cuốn các em, mặc dù thời tiết vào ban trưa rất nóng nhưng đã không làm các em mệt mõi mà ngược lại tiếng nói cười cũng như không khí hào hứng kéo dài đến khi chấm dứt.
Đêm xuống dần… nhiệt độ cũng theo chân mặt trời chìm xuống. Khi khắp nơi từ những tàng cây, góc lều, những chiếc khăn trãi đầy trên thãm cỏ, người người tụ họp đông dần là đêm văn nghệ lại bắt đầu. Ở đó mọi người say mê theo dõi các màn văn nghệ thật hay, xuất sắc do các Liên Đoàn đã bỏ nhiều công lao tập tành với những chủ đề tình tự quê hương thời dựng nước, giữ nước hay cứu nước. Có lẽ không riêng gì chúng tôi mà đại đa số khán giả tham dự những đêm văn nghệ này đều mang về lại nhà hình ảnh dễ thương của các Ấu, Thiếu khi các em trình diễn màn kịch Đi Ăn Giỗ.
Những diễn viên tí hon nói tiếng Việt lưu loát, ca vọng cổ, hò đọc thơ ca dao…tuyệt vời. Không kể đến hơn 70 phụ huynh của Liên Đoàn Ra Khơi, đến nhà cung cấp thức ăn Vĩnh Thái, đến phụ huynh những Liên Đoàn khác tổng cộng có hơn 160 người đã cho chúng ta những bữa ăn ở trại ngon lành, nóng sốt… những người làm việc âm thầm không nêu danh tánh. Không kể những Tráng sinh phục vụ như Hà Tôn Thành, Phan Vinh và nhiều người tôi chưa có dịp làm quen mỗi ngày bất kể là thời gian nào đều mang đi khắp nơi cho toàn trại những thùng nước mát lạnh. Không kể đến những bàn tay thu dọn rác rưới mỗi ngày cho khu đất trại mỗi ngày sạch sẽ tươi mát. Chưa nói đến ban báo chí trại hàng ngày phải rảo chân khắp nơi thu thập tin tức để cho chúng ta những tờ bản tin mà khu đất trại quá rộng lớn mọi người không làm sao biết hết tất cả sinh hoạt trong ngày diễn tiến ra sao.
Buổi chiều về lều..
Các em Thiếu của những chiếc lều xung quanh có ý chờ đón chúng tôi chạy sang làm quen. Em nói tiếng Việt thiệt là dễ thương:
Thấy Trưởng về, em vội chạy qua không kịp …mang giày! Chỉ cốt chào làm quen và trao đổi những mẫu huy hiệu của xứ Đức xa xôi.
Ngày vui qua mau.
Những buổi họp Hội Nghị Trưởng, Hội Nghị Trưởng Niên, Đại Hội Đồng đã diễn ra tốt đẹp, sang năm 2010 mừng 80 năm thành lập Hướng Đạo Việt Nam và bầu cử HĐTƯ sẽ được Canada lo liệu sau những lá phiếu gay cấn của ba nơi Úc, Pháp và Canada đều muốn tổ chức. Rồi thì 2012, Thẳng Tiến 10 sẽ về miền trung Hoa Kỳ.
Hành trang mang về lại nhà, chúng tôi cảm thấy hình như có vẻ nặng hơn với thật nhiều tiếc nuối. Tiếc là phút chót không còn thời gian để từ giã và dự lễ bế mạc cũng như bắt tay trái nhiều bạn bè, ban tổ chức trại…vv..vv.lý do đi nhờ xe của Trưởng Phùng Mạnh Tâm để về lại Cali.
Văng vẳng bên tai vẫn như đâu đây những câu nói thân tình của anh chị em gia đình Lâm Viên, bạn bè thân sơ, mới quen, lâu năm chưa gặp lại.
Trưởng nhớ em không? Em là Lưu Vĩnh Thái… em là Bặc… em là Thoại Anh… em là …. là nhiều vô kể…. Xin cất hết vào đây để dành….. Không cần phải nhắc lại những con số kỷ lục trong kỳ trại TT9 này vì khắp nơi đã nói và nhắc nhở từng ngày. Chỉ xin viết ngắn vài hàng vào đây cảm ơn các bạn, cảm ơn những ngày trại quá là vui và nhiều ân tình.
Muốn trả ư?
Dễ dàng và thật là dễ dàng.
Chúng ta sẽ hẹn và gặp nhau trong Thẳng Tiến 10, có phải không?