Chuyện Bên Lề Trại Hướng Đạo

Bên Lề…Truyền Thống 6!

25.05.2006

 

Trại Truyền Thống đã qua, nhưng âm hưởng trong lòng trại sinh có lẻ vẫn chưa .. hết trại!. Oanh Oanh xin ghi lại một hai việc bên ngoài chương trình để ( mong là ) anh chị em nay mai khi có trại là không còn do dự…

.. “ Gãi Ta Gãi ”..

Thật ra không biết còn ai nữa không chứ tiêu đề này dành cho Oanh Oanh là không sai tí nào!.

Thời tiết năm nay gần cuối tháng 5 mà vẫn lạnh ( lùng! ) mưa gió, không riêng chi ở Pháp mà ở Đức cũng vậy. Trại trường Jambville không né được khoảng trời đầy mây đen, cho nên đất trại.. “ ọp ẹp !”( chữ của Tr. Minh Hoàng khi góp ý trong phần lượng giá !) quá đổi.

Song song với khí hậu ẩm và lạnh còn có .. muỗi, nhất là trong nhà .. vệ sinh. Ôi thôi, nghĩ đến là phát ngán! Không biết có “đồng nghiệp” nào giống tôi hay không, vì tôi ( không hiểu tại sao ?!) bị hay được muỗi chiếu cố quá chừng, dù quần áo không thuộc loại .. mỏng! Tr. Bích Lan, nội tướng của CN Trưởng CN-Đức, cứ thấy tôi.. xoa xoa, gãi gãi thường xuyên cho nên ngoài việc nói với tôi còn thì thầm với một vài bạn rằng tôi là tay chơi ..Tây ban cầm có hạn!

Eo ôi khi tan trại, tôi về nhà con tôi ở Paris ở thêm 1 ngày để thăm cháu, trong phòng tắm tôi .. đếm có khoảng chừng hơn 20 nốt đỏ thấy được, nhất là .. cặp giò “ tròn trịa! ( hihihi! ) ”…Khi nghe tôi kể ( lể ), anh gà lôi cười nói với tôi là làm anh nhớ câu hô lôtô, gãi ta gãi là bải mươi bải ( số 77 hô theo giọng miền Nam )..

Mật Mã..

Trò chơi do Tr. Gia Bình đưa ra cho 2 Đội, trong đó trước hết là phải giải mật thư. Mật thư được cho biết là theo Mẫu tự .. Tây! Câu đầu đi vào mật thư, cũng là chìa khóa, ghi là “Ả Q ”. Hai Đội loay hoay mãi mà không xong, dù rằng các Trưởng thuộc CN-Tây không xa lạ chi với loại Mật Mã của Tr. Gia Bình. Thời gian dành cho trò chơi mỗi lúc một thu ngắn mà mật thư vẫn chưa xong, Gia Bình bèn mách nước rằng A = Q đó!

Thì ra là trò chơi “ Công Chúa Móng Chuồn! ” với anh Vĩnh Đào vai Vua và Diệu vai Công chúa, một sáng tác của Gia Bình.

Tr. Đình Hoàng thuộc CN-Tây càu nhàu, mình cứ nghĩ không ra là sao Ả mà .. Q ?! Mẫu tự Tây thì đâu có Ả! Té ra A ..Q !! hihihi!

Chuyện Nhà…

Đây là chuyện nhà của anh Gà tếu, hay là Mai Tuấn..tếu hihihi!

Thông thường giờ “ lên lớp ” không khí không ( thể ) sôi động bằng giờ ăn. Đủ thứ chuyện được anh chị em đem ra phân bua hay là .. kể lể. Chuyện nhà của Gà tếu có lẻ được chú ý nhiều nhất. Chuyện là dzầy: Đầu tiên con trai anh có mua một con mèo, con mèo còn nhỏ nhưng con anh lại phải đi xa một thời gian cho nên mang về gửi cho Mẹ chăm sóc giùm. Nhà anh ở cách Paris trên dưới 30 cây số và thường thì như vậy là nhà rộng vườn to tha hồ chạy nhảy. Sau đó con gái anh lại mang về tặng Mẹ 1 con mèo ( cũng .. lại mèo kêu méo méo như chuyện Ba Giai Tú Xuất ?!) vì mèo của con gái anh sanh đến 4,5 mèo con. Khi con trai anh trở về, bèn đến xin con mèo lại. Được hơn 1 tuần thì chàng ta.. lại mang mèo về nhà Ba Mẹ và tặng luôn, lý do là vì phòng thuê ở thì nhỏ, trên tầng 2 không có dư tất đất nào cho mèo, thêm nữa là đi học đi làm nên phải nhốt mèo trong phòng, thế là mèo.. quậy, phá hư đồ đạt lung tung! Giữa khoảng thời gian con trai mang mèo về, Bà Xã anh (chị Huệ ) lại mua 1 con mèo để cho có bạn với mèo con gái tặng, vị chi khi con trai mang về tặng luôn là nhà anh có 3..mèo! Chưa hết.

Chị Huệ thích ngắm Cá.. lượn qua lượn lại trong hồ, có lẻ để nhớ cái thuở xa xưa khi còn đi học ở trường Tây.., thế là anh phải mua hồ và Cá cho chị ngắm. Chiều nay vừa thả 2 con cá vào hồ ( chưa kịp ngắm ), sang mai chỉ còn 1 con!. Kể đến đây anh .. trợn mắt hỏi, anh em biết tại sao không và không để ai trả lời, anh nói luôn, mèo nó.. nuốt con cá chớ còn ai!! Thế là anh lại phải chạy mua ngay con khác… Đến đây tôi nghe anh gà lôi góp ý là, để không bị mèo rình nuốt nữa, anh ( Gà tếu ) lấy tấm ván đậy kín trên miệng hồ là yên chí..hihihi! Gà tếu ( lại ) trợn mắt, thôi đi anh, không có không khí thì mèo không xực, cá cũng chết toi còn đâu! Anh lại tiếp nối chuyện Cá- Mèo của nhà anh, cái điều tui .. mệt nhứt là tối nào tụi nó cũng rủ nhau nhè nhẹ leo lên giường, nằm ngủ bên cạnh .. Bà Huệ! Thiệt tui muốn.. đá xuống giường, mà.. không dám đụng mèo của .. Huệ! Bây giờ mỗi khi ở nhà, ngoài các việc thường lệ như trước đến giờ, còn phải lo cho.. 3 ( con ) mèo và 2 con cá!!!

Anh gà lôi chép miệng, đời Gà tếu ( từ nay ) ..lên hương, có đến 3 mèo ( thiệt!) và 2 cá ! hihihi!Thảo nào thấy anh tếu ..hơi ốm!

 

..Tìm “ Cẩu ”!

Vì không biết gửi cho ai nên khi dự trại đành phải mang theo, anh chị Christophe-Diệu, ngoài bé trai Phúc còn có con chó nhỏ dễ thương. Được Diệu “ dạy kỹ ” nên chó cũng không làm ai phiền hà!.

Sau khi lửa trại chấm dứt, mọi người tà tà trở vào phòng ăn, bỗng thấy Christophe và Diệu hớt hãi, hỏi ra mới hay anh cẩu nhân dịp không bị xích vào chân ghế, thả bộ đi đâu mà đến hơn nửa đêm rồi không thấy về! Thế là cái màn trò chơi đêm tìm cẩu được hưởng ứng nhộn nhịp! Tên cẩu là “ Mạt ”! Thế là chỗ này kêu “ Mạt”, chỗ kia gọi “ Mạt ” cùng ánh đèn Pin chập chờn khắp cả một vùng. Kẹt một cái là “ Mạt không lên tiếng.. gâu gâu ”cho nên chả biết nó đi dzề…mô! Sau hơn 1 giờ lục lạo tìm kiếm, cuối cùng Christophe tìm được cẩu bế về, nó đi xa gần cây số !! Hỏi ra mới biết, cũng tội nghiệp, là mắt nó mờ, nhìn kém lắm. Đình Hoàng nhắc Diệu là lần sau nhớ cho nó.. mang kính để thấy đường! Trong thời gian đầu kết hôn, vì còn đa đoan các việc phải lo cho nên chưa dám có con, cả hai anh chị bèn mua “ Mạt ” về cho vui cửa vui nhà. Khi mua về hãy còn nhỏ lắm cho nên nuôi lâu ngày, thương nó như người thân!

Tìm được “ Mạt ” rồi thì không thấy Diệu đâu, Christophe ( lại ) hớt hãi “Ù, è Diệu ?”Anh em lại sẵn sàng ..bấm đèn Pin thì Christophe ra dấu đi tìm ( nàng ) một mình. Vài phút sau, cả hai cùng vào phòng ăn.

Anh gà lôi nói Diệu phải .. nói mí nó là khi nghe kêu tên thì phải lên tiếng chớ, cứ im ru bà rù thì làm sao tìm ra! Christophe nói một tràng, Diệu ( bèn ) dịch lại là khi thấy nó, Christophe kêu tên, nó ngồi yên hai chân trước đưa lên che tai! Thiệt tình ! Chuyện mèo dzừa xong là chuyện cẩu tiếp theo liền..!Cũng ngộ.

..Thứ Ba..

Trời luôn mưa gió.. tơi bời hoa lá, may mà có cái “ chòi ” không xa đất trại để anh chị em còn có chỗ chơi lửa trại, nếu không thì chưa biết tính sao!

Ngoài những hát hò quen thuộc, màn kịch “.., thứ ba mới tới tôi ” được anh chị em chiếu cố. Diễn viên gồm Gà tếu, Đình Hoàng, Christophe, Minh Tân, Ngọc Anh, Minh Hoàng..và Diệu. Các liền ông bước ra.. tỉ tê mí nhau rằng, không biết sao mà các ông “ nể nang ” mấy bà quá chời. Từ tỉ tê lấn sang.. tố khổ ( vắng mặt ) các bà.

Bỗng dưng nghe tiếng các bà tằng hắng, liền ông lẹ làng dong ngay, chỉ còn chàng Christophe đứng trơ trơ bên cạnh lửa. Khi Diệu bước ra la lối ( chút chút chớ chẳng thấy chi..dữ dằn! ) và hỏi sao còn đứng xớ rớ ở đó, không nghe tiếng.. bà sai việc sao thì Christophe bảo “ nô, nô ”và chỉ vào.. quần! Thì ra, nghe tiếng bà là xanh máu mặt, “ tè ” ra.. ngay !!! Quả lời người xưa, nhất vợ nhì Trời, thứ ba mới tới tôi..

Lột Lưởi ?!

Để ấm ( lòng và thân thể!) một chút bởi khí hậu khác thường của năm nay, anh chị em chiếu cố đến.. ớt hơi nhiều!

Trong phần đúc kết, rút ưu khuyết, anh Ngọc Anh ( bỗng dưng ) phát ngôn một câu.. xanh dờn : Lúc đầu Ngọc Anh nghĩ ..liền bà ít có nhiều khả năng ( hơn liền ông tụi tui! hihihi!), thí dụ chị Ngọc Dung, bà xã của Đình Hoàng, đây lúc đầu thấy hỏng mấy khá.(hàhà..). Mới phát ngôn tới đó là bà con cười ồ cả lên, Đình Hoàng cầm cái nạng đưa cho Ngọc Anh.. coi!,may mà Ngọc Anh ngồi xa…

Đón trước chuyện có thể xảy ra (?),Ngọc Anh không chần chờ, buông ngay câu kế là : chị Ngọc Dung lúc đầu thấy dzậy chớ mà không phải dzậy, bởi sau đó chị ăn nói thao thao, trơn tru, láng lẩy, nhiều ý mới..( rồi nói riêng mình nghe, khâm phục, khâm phục..!). Tôi nghe như là có ai đó nói là Ngọc Anh đã ăn ( quá ?) nhiều ớt nên.. lột lưỡi, hay là vì không có bà xã bên cạnh nên tha hồ.. múa !

HĐ “ Quàng Da ”!

Cũng trong phần trao đổi, góp ý.. nửa thật nửa vui. Khi được hỏi đến cái không vừa ý của trại, Bích Lan vừa cười vừa phát pháo rằng đề nghị lần sau có lẻ cố gắng tìm chỗ khá hơn, chỗ này bùn sình quá sức, đi lại không được thoải mái cũng như muỗi quá chừng chừng, nhất là trong nhà WC!. Minh Hoàng thì bảo rằng chỗ này “ọp ẹp ” quá. Nghe 2 chữ này ai cũng cười ồ cả lên, lâu thật lâu mới có dịp nghe lại các chữ này! Thật ra có lẻ M.Hoàng nói trại này “ nầy nội ” chớ không phải “ọp ẹp ”mới đúng!. Anh Gà tếu nghe qua bèn.. phán rằng, đúng là HĐ “ Quàng Da!”. Bích Lan nói ( thật ) nhỏ với tôi rằng, kệ “ hoàng gia ” hay “ quàng da ”, mỗi lần mang lại đôi giày là em .. ngán! Hihihi!

 

Oanh Oanh –Gl



để nhớ Truyền Thống 6
Jambville, 25-28.05.2006