Thơ
Xuân Mong
2004
Cuối năm - giấy bút muộn phiền
Như tơ trăm mối - triền miên rối bời!
Trơ vơ trên đất nước người
Đông về tuyết mịn phủ đời lạnh căm
Lòng vẫn hướng - cõi xa xăm
Quê nhà nơi đó - hoa bầm tả tơi
Mạch sống nhân phẩm - rả rời
Nguồn ôi nhựa độc- khắp nơi nhuốm chàm!
Soi mòn khí lực lụn tàn
Ngày qua tháng lại năm sang xoay vần
Chia phần cùng cướp - theo hùa dã nhân
Mặt soi - nanh vuốt đỏ dần
Dáng người vóc ngợm - đồ phân thải thừa!
Tuy dù chúng chẳng ai ưa
Giặc luôn ầm ỉ hòng chia cộng đồng
Kế ly giáng - không như mong
Cũng nhờ ở những tấm lòng thiết tha
Thế hệ trẻ - đã xông pha
Nối tiếp dòng sử ông cha oai hùng
Xuân này - khởi điểm sau cùng
Thăng Long khói pháo - Quang Trung hiện về!!
Vết nhơ - thảm não ê chề
Đông phong cuốn hút - cơn mê tỉnh hồn
Mừng thay - Hồng Lạc trường tồn !!
cuối năm Qúy Mùi