Tập thơ ‘Làm Sao Biết’

Việt Sử Tranh Đấu Sử!

1998

 

1. Lịch sử Việt Nam - tranh đấu sử
Viết bởi bao Liệt Nữ Anh Hùng
Những người son sắt thủy chung
Xả thân vì nước – dốc lòng vì dân

Trải bao cảnh thăng trầm dâu bể
Từ Hùng Vương khai thể‹ Lạc Hồng
Lẫy lừng cũng lắm chiến công
Nhục nhằn thê thiết cũng không thiếu gì !

Những gương sáng nữ nhi Trưng – Triệu
Bến Hát giang chẳng chịu ươn hèn
Hán quân thất đởm nhiều phen
Ba năm tự chủ - Mê Linh khí hùng

Khi yếu thế có đầm Dạ Trạch
Khơi nguồn cho du kích về sau
Đứng lên phất ngọn cờ lau
Sứ quân yên dẹp mở đầu nhà Đinh

5. Vốn ngạo mạn miệt khinh tiểu quốc
Trận Bạch Đằng bị cọc giữa dòng
Ngô Quyền rạng rỡ lập công
Giặc chìm đáy nước vẫn không tỉnh hồn !

Khó quên kiếp luồn trôn nhẫn nhục
Cả ngàn năm lệ thuộc Bắc phương
Biết bao máu lệ đoạn trường
Non sông u ám thê lương điêu tàn

Nào những lúc mò trai đáy biển
Vào rừng sâu tìm kiếm voi ngà
Cống dâng châu báu lụa là
Mối hờn vong quốc xót xa nghẹn lời

Cơn bỉ cực tới hồi lai thái
Trở mình vươn như tái hồi sinh
Vút vai Phù Đổng oai linh
Giặc Ân yên dẹp – biến hình Sóc sơn

Nhà tiền Lê mở đường kiến quốc
Bằng nghĩa nhân - dân gốc làm đầu
Vua quan tiết liệt nối nhau
Thánh Tôn là một – đời sau lưu truyền

10. Lý Công Uẩn khai nguyên nhà Lý
Vang một thời thịnh trị quật cường
Bọn giặc không dám nhiễu nhương
Bình Chiêm phá Tống muôn phương danh rền

Lý Thường Kiệt lập nên sự nghiệp
Lưu nét son Sử Việtđể đời
Không quên - châu chấu đá voi
Tưởng rằng chấu ngã - nào ngờ voi nghiêng!

Nước hùng mạnh chùa chiền trùng dựng
Dân ấm no tùy hứng rong chơi
Hương sen tỏa chiếu rạng ngời
Đắm trong ánh đạo – vọng lời kinh ngân

Ôi cuộc sống thập phần tín nghĩa
Một quê hương chan chứa tình người
Trong dòng lịch sử đẹp tươi
Rõ thời ngà ngọc – nụ cười liền môi

Hoa cũng muốn khoe đòi hương sắc
Chim líu lo trong vắt trời xanh
Tơ đàn thánh thót âm thanh
Gái hò trai đối năm canh ân tình !

15. Cơn bỉ cực thình lình dấy động
Khiến tang thương vang vọng thấu trời
Hãi hùng khiếp đảm nơi nơi
Trông người nghĩa cả đáp lời non sông

Bằng sức mạnh Nguyên Mông tàn phá
Chiếm nước Tàu lấn cả Âu châu
Cỏ không mọc dưới vó câu
Con cháu Thiết Hãn như dầu cháy loang

Ô Mã Nhi - Thoát Hoan nối tiếp
Cùng tinh binh từng khiếp đối phương
Nam quân dưới mắt coi thường
Chỉ cần cất tiếng Việt Vương run hàng !

Thế giặc dữ kinh hoàng khôn tả
Vua nhà Trần hội cả triều thần
Cùng truyền mời gọi lão nhân
Diên Hồng diện kiến cân phân giải bày

Tránh thảm sát ta nay qui phục
Hay chung lòng rửa nhục non sông
Tâu vang tiếng vọng Diên Hồng
“Đầu này chưa mất – quyết không qui hàng !’’

20. Hưng Đạo Vương đăng đàn Thống Soái
Cùng muôn dân chống chọi kẻ thù
Một lòng đoàn kết cùng nhau
Sát Thát nhất quyết – sẽ mau thái hòa

Bạch Đằng giang phong ba thịnh nộ
Bóp nát cam tỏ lộ can trường
Bán than danh nổi Chương Dương
Thà làm Nam quỷ - Bắc vương không màng

Từng lớp lớp hàng hàng trai tráng
Thề hy sinh gương sáng để đời
Nguyên Mông thảm bại khắp nơi
Khải hoàn ca khúc - Xuân trời vang vang !

Dứt chiến nạn bình an trở lại
Khắp quê hương một giải tâm đồng
Người người gắng sức gia công
Nhà nhà chăm chỉ cấy trồng lợi thu

Bao di tích trùng tu sang sửa
Vết tang thương khói lửa phai dần
Nhân tài tuyên chọn Võ Văn
Rồng may gặp hội tiến thân giúp đời

25. Nước Nam lại một thời lừng lẫy
Dân đua nhau đi trẩy hội chùa
Reo vui tiếng trẻ nô đùa
Trăng thanh gạo giã vụ mùa hoan ca

Rồi đến lúc phong ba đen tối
Bọn giặc Minh tràn tới xâm lăng
Máu lửa – chết chóc – hờn căm
Dân tròng nô lệ - tối tăm mặt mày

Cơn nguy biến chờ tay giải thoát
Làm những viên gạch lót bước đầu
Nghĩa binh nổi dậy nối nhau
Kẻ sa tay giặc – người mau bôn đào

Trong thống khổ anh hào xuất hiện
Qui tụ trang dũng liệt chung lòng
Uống máu thề - cứu non sông
Lũng Nhai mở hội – vừng hồng chói chan

Dù muôn vạn gian nan khổ ải
Vẫn quyết lòng mật trải gan phơi
Có khi tưởng giả biệt đời
Trung thần lộ diện - chúa tôi thoát nàn

30. Một Lê Lai hiên ngang đổi áo
Lừa giặc Minh – giả tráo Quân vương
Lê Lợi cảm kích tiếc thương
Giổ Lê Lai trước mình nhường ngày sau

Ải Chi Lăng cùng nhau khai hội
Chém Liễu Thăng dứt tội tham tàn
Vua Minh nhục buốt tâm can
Bình Ngô Đại Cáo thêm trang lẫy lừng !

Cũng nhờ có Anh hùng Nguyễn Trãi
Lấy nghĩa nhân đối đãi hung tàn
Nối nhau giặc mở cổng hàng
Do Tâm công chỉ rõ ràng thiệt hơn

Dẫu giặc dữ không sờn tấc dạ
Nước tùy thời suy tạ - quật cường
Đến khi cùng cực nhiễu nhương
Anh hào Nữ kiệt mở đường khai thông

Toàn dân lại chung lòng xâyđắp
Xóa tang thương ở khắp mọi nơi
Nhởn nhơ trẻ lại đùa chơi
Giúp quên những lúc phận đời gian nan

35. Thời Lê mạt Vua quan mê muội
Nhân tài thưa như buổi chợ chiều
Loạn thần tác quái tác yêu
Gây bao cay đắng lắm điều trái ngang

Dòng họ Trịnh tham lam lấn lướt
Cả đến Vua cũng tước quyền hành
Thủ hạ một loại hám danh
Bất tài vô tướng hôi tanh nhặng ruồi !

Luôn mưu hại tôi thần trung liệt
Quyết xuống tay tiêu diệt mới thôi
Triều đình dần vắng bóng người
Chỉ còn một đám đười ươi giả hình

Nghi Nguyễn Kim diệt mình mai hậu
May cũng nhờ chị tấu giùm cho
Đày Kim vào chốn khỉ ho
Để con cháu Trịnh khỏi lo sau này

Mừng được thoát khỏi tay anh rễ
Nơi phương Nam như thể riêng mình
Âm thầm chiêu mộ luyện binh
Dần dần tách hẳn triều đình hậu Lê

40. Ngày một mạnh vững bề thanh thế
Đắp lũy Thầy theo kế Duy Từ
Đôi bên quyền lực khư khư
Sông Gianh vô tội bỗng chừ ô danh

Bao chinh phụ năm canh chong mắt
Bao trẻ thơ đầu thắt khăn tang
Vẫn không dứt bỏ si tham
Trịnh Nguyễn cuộc chiến thêm tàn khốc hơn

Hai trăm năm ngậm hờn nuốt đắng
Khắp nơi nơi lạnh vắng tiếng cười
Trông về Ngũ Lĩnh xa xôi
Gọi Tiền nhân hởi – mấy đời mới yên !

Trong khổ não đảo điên ly loạn
Trong thê lương cùng đoạn tang thương
Hiện người thao lượt can trường
Tây Sơn khởi nghĩa mở đường khai thông

Thành Qui Nhơn hết trông cứu viện
Võ Tánh đành tuẩn tiết ngậm hờn
Nam phương chúa Nguyễn kinh hồn
Bắc mạn họ Trịnh như đờn đứt dây

45. Trọng nghĩa khí dựng xây duyên thắm
Gả Ngọc Hân kết đắm hương tình
Nguyễn Huệ ổn định lui binh
Hữu ChÌnh lưu giúp triều đình hậu Lê

Chỉnh sau đó gom về một mối
Như Trịnh xưa dở thói lộng hành
Ngày thêm bá mộng háo danh
Bắc Bình Vương lại thân chinh diệt trừ

Vua Lê nghe theo lời xàm tấu
Cầu Thanh triều thương thấu giúp cho
Oai thiên ắt hẳn không lo
Giang sơn thu lại - ấm no kể gì

Cơ hội quí mong chi hơn nữa
Thanh chúa liền như hứa giữ lời
Lệnh truyền Nam tiến theo mời
Sĩ Nghị thống lãnh binh trời ra quân !

Toàn thiện chiến lẫy lừng khôn tả
Vua tôi Lê – hộ giá trở về
Trên đường không chút nhiêu khê
Vào Thăng Long chỉ bốn bề vắng tanh

50. Biết khó chống quân Thanh kinh khiếp
Nhậm lui về Tam Điệp đợi chờ
Tình hình kể rõ trong thơ
Gửi về Chủ Soái dễ bề điều quân

Lên ngôi hiệu Quang Trung Hoàng Đế
Truyền lập đàn cáo tế đất trời
Thề đánh bọn giặc tơi bời
Khiến chúng kinh hãi đời đời không quên

Những trận chiến kinh thiên địa chấn
Từ Giao thừa cho đến mùng Năm
Trận Đống Đa – dội tiếng tăm
Sĩ Nghị áo mão chẳng cầm kịp theo

Giặc hốt hoảng lấn trèo thoát chạy
Cầu gãy chìm xuống đáy sông Hồng
Vua Quang Trung vào Thăng Long
Cùng với tướng sĩ thoả lòng mừng Xuân

Nói sao xiết chiến công kỳ tích
Trong năm ngày đuổi địch vạn binh
Thanh triều tán đởm hồn kinh
Mau mau thuận ý lập tình bang giao

55. Trong trang sử đây thời loạn đả
Khắp nơi nơi giặc giã tranh nhau
Mộng quyền lực – kể chi nào
Rước voi dày mả - miễn sao thống quyền

Bao tang tóc đảo điên thảm nát
Bao đau thương mất mát thấu trời
Bao nhiêu lòng dạ hẹp hòi
Khiến quê hương chịu mấy đời lầm than !

o0o

Bạn Trẻ ơi ! chỉ là chấm phá
Mấy ngàn năm gom tả đôi câu
Dừng đây – tạm gọi phần đầu
Bởi vì thật khó – phần sau giải bày

Cứ từng lúc ngày nay phát hiện
Nhiều chứng từ sự kiện khác nhau
Những thập niên trước truyền rao
Bây giờ đối nghịch – biết bao ngỡ ngàng !

Rồi sự thật cũng mang trả lại
Sớm muộn gì cũng phải thế thôi
Trăm năm quá khứ xa rồi
Chỉ càng thương cảm một đời dân ta

o0o

Chia nhau chút ít chuyện nhà
Dù đang phiêu bạt vẫn là dân Nam
Theo Nhị Trưng - phất cờ vàng
Tâm luôn vang dội -Việt Nam quê mình !

 

TÔ văn Phước