Tập thơ ‘Làm Sao Biết’

Vì Chúng Sinh …

2003

 

Tin cho biết Thầy đang tuyệt thực
Đòi nhân quyền tối thiểu con người
Quyền tự do đi đứng nói cười
Và thăm viếng đồng môn - đồ chúng!

Chùa đâu mãi biến thành trại cấm
Miệng huênh hoang - bụng chứa dao găm
Chỉ che mắt ngoại nhân biến chất
Cùng những hàng vong bản tối tăm !

Không thể mỗi đứng lên ngồi xuống
Nhất nhất theo như chúng an bày
Để khi buồn – còng nhốt thẳng tay
Cần trình diễn – xá Thầy vài xá !

Từ lập quốc – năm ngàn năm đã
Trải qua bao vinh nhục thăng trầm
Nối tiếp nhau đánh đuổi ngoại xâm
Quyết giữ lấy dư đồ Tiên Tổ

Ôi thảm trạng bây chừ cùng khổ
Bởi cộng nô khấu tấu ngoại bang
Đem đất đai khảo giá rao hàng
Đẩy dân tộc lầm than tôi mọi !

Nhân phẩm – luân thường ngày còm cõi
Gian manh – tráo trở đứng hàng đầu
Gốc Hồ ly -  trước cũng như sau
Luôn “nhất quán”: nhà tù – bá đạo!

Thánh Gandhi nhờ bất bạo động
Mà thành công cứu được nước Ngài
Ấy cũng nhờ - quân Anh thuộc loài
Còn một chút lương tri tối thiểu!

Với cộng sản - chuyện này khó hiểu
Vì chúng đâu còn phải là  -  người!!
Sẽ ôm nhau nhảy múa la cười
Khi nghe báo - Thầy không còn nữa !!

Ôi tòng bách một lòng chống đỡ
Những bão giông ác quỷ phủ trùng
Luôn hiện thân đối mặt tàn hung
Nếu rũ bỏ -  dân mau địa ngục!

Cuối mong Thầy tạm ngưng tuyệt thực
Để chúng con còn đuốc dẫn đường
Đạo và Đời – cùng tận nhiễu nhương
Giáo hội : tòng lâm dần thưa hiếm!

Khi dân tộc qua cơn tai biến
Phải dựng xây nhân nghĩa từ đầu
Mà Thầy là hình ảnh nhiệm mầu
Khơi sống dậy tinh anh Việt tộc !

Thân tứ đại
không màng còn mất
Vì chúng sinh
xin cố giữ gìn !!

 

nhân được tin quý Thầy tuyệt thực…

 

TÔ văn Phước