Tập thơ ‘Dấu Vết Kia’
Sao Có Thể Quay Lưng Thật Mau
1986
Sao có thể quay lưng thật mau
Đã quên rồi uất hận thuở nào?
Nhân bản chết thân xiềng cải tạo
Kinh tế mới gia đình nối nhau
Trên biển cả mắt chong thủng chân trời
Mong một con tàu - một cánh hải âu!
Trời lẫn nước mịt mù đen thẳm
Đánh đổi kiếp người - nhắm mắt dìu nhau.
Đến trại tạm cư mới thật tỉnh hồn
Mới chắc là đã vượt được đại dương
Và đã thoát trần gian địc ngục
Chợt ngẩn ngơ đau xót chán chường!
Tiền đưa chúng là máu dân thêm chảy
Cuộc sống bình thường bỗng bị đổi thay
Vì miếng ăn - hại dân mãi đọa đày
Tất cả quê hương chịu kiếp lưu đày
Làm ngơ chúng xỏ xin đối trá
Con người nhìn nhau đầy xa lạ
Là muối mặt chấp nhận kiếp ăn mày!
Tình tự không còn đảng tính đề cao!
Nào có phải ra đi vì đói ăn
Đã dứt khoát bọn nó là thủ phạm
Người cứu mình thoát tay quỷ hôi tanh
Nơi xứ người thương quê mẹ lầm than
Đâu hề nghĩ có ngày cùng chúng
Sao lại tiếp bán buôn giúp chúng
Xương máu mẹ cha đong chẻ chia phần!
Để tiếp tay hãm xứ sở hoang tàn!
Sao có thể quay lưng thật mau
Sao tiếp tay giết hại đồng bào
Và biến thành quỷ đỏ hay sao?