Tập thơ ‘Dấu Vết Kia’

Rồi Ngày Đó

1990

 

Rồi ngày đó ào ào như đất lở
Lớp lớp người tràn ngập khắp nẻo đường
Muôn cánh tay vung - triệu lời sấm sét
Thắp lại tình người rực lửa quê hương

Không sợ chết là khởi đầu sống mới
Chịu đựng hoài ắt có lúc bật lên
Ép bức mãi tránh sao cơn tức nước
Thói gian manh khó thoát khỏi tội đền

Rồi ngày đó đau thương dần hàn gắn
Tuy trắng tay phải dựng lại từ đầu
Nhưng can chi anh em ta còn đó
Và bạn bè chân thật khắp năm châu

Khi chiến đấu kẻ thù ta dũng mãnh
Nay canh tân đòi hỏi lắm kiên trì
Các lân bang đã bức đi muôn dặm
Phải thốc tới cùng mặc kệ thị phi

Rồi ngày đó muôn hoa bừng sức sống
Khoe sắc hương tươi thắm dưới nắng vui
Tất cả đã qua như cơn mộng dữ
Dấu vết kia cũng theo lớp bụi đời

Thật thảnh thơi thản nhiên nhắm mắt
Nằm trong lòng đất ấm quê hương
Tay buông xuôi không chi thắc mắc
Cuối cuộc đời mộng trở bình thường!

 
 

TÔ văn Phước