Tập thơ ‘Dấu Vết Kia’
Mười Năm Đất Khách
1989
Tháng này mười năm trước
Rời trại tị nạn Phi
Đợi Hồng Kông một buổi
Tiếp tục cuộc viễn di
DC 10 cất cánh
Hồng Kông đèn lung linh
Đêm bồng bềnh lơ lửng
Nhìn ra trời bâng khuâng
Nơi phi trường Vọng Các
Được nghỉ ngơi vài giờ
Con tàu cần tắm gội
Trút bớt những bợn nhơ
Lại ghé Karachi
Trong thời gian cũng ngắn
Rồi tiếp tục lao mình
Vào không gian lạnh vắng
Đêm liền nhau kéo dài
Nên chờn vờn ngủ thức
Đến lúc nắng reo vui
Trông mây xếp từng bực
Tàu đáp xuống Athen
Để châm thêm nhiên liệu
Miền đất đầy thần thoại
Hy Lạp cũng dễ yêu
Bỗng bỏ Á sang Âu
Đi tìm miền đất hứa
Hầu dung thân dài lâu
Hay long đong từng bữa?
Chỉ cần đầu thảnh thơi
Chung quanh không đe dọa
Đi lại không ngập ngừng.
Những bủa vây phong tỏa!
Tuyết thật thấy đây rồi.
Giăng đầy trời Frankfurt.
Trong phòng đợi chuyển tàu.
Không lạnh mà cũng buốt!
Điểm đến München – Riem.
Hơn ngày ròng bay lượn
Giã biệt DC 10
Và tạm biệt quê hương
Được đưa về Allach
Tạm trú một thời gian
Vừa sức khỏe khám lại
Cùng thủ tục tị nạn
Đất Engelsberg
Cư ngụ suốt năm dài
Để học hành Đức ngữ
Mai hậu vốn sinh nhai
Thời gian không thể dừng
Có sáng thì có chiều
Ngày nối ngày thấm thoát
Tóc ngả màu muối tiêu
Học đòi quay nhìn lại
Nỗi buồn chất lên nhau
Võ văn càng dốt dát
Tâm trí lùi mãi sau
Còn chút lòng thanh bạch
Giấy rách giữ lấy lề
Không muối mặt sống bẩn
Bất chấp đến u mê!
Mười năm sống lẫn khen chê
Mười năm quê cũ đường về chưa thông
Mười năm luôn nhủ với lòng
Trong ta ẩn bóng Tiên Rồng nơi tim.