Tập thơ ‘Làm Sao Biết’
Dốc Lòng Tu Niệm
1997
Đến chùa tụng một thời kinh,
Đèn nhang khói tỏa lung linh, nhẹ nhàng,
Mõ chuông thanh thoát dịu vang,
Tâm an, tâm lạc, tâm nhàn, tâm vui.
Quên đi những chuyện ngọt bùi,
Trăm năm thế sự, buồn vui, giận hờn.
Kiếp người nào có gì hơn?
Hết cơn mộng lớn, duỗi nằm xuôi tay.
Lời Phật giảng dạy chí hay,
Hư vô, mộng tưởng, đêm ngày, có không.
Lạc trong bể khổ mênh mông,
Như ai giữa biển ngóng trông bến bờ.
Dốc lòng tu niệm từng giờ,
Gieo nhân, nhận quả, đừng chờ già nua.
Giữ thân thanh thản đến chùa,
Từ bi, trí huệ - hơn thua ngoài vòng.