Tập thơ ‘Làm Sao Biết’

Chúng Tôi Rất Ý Thức!

2000

 

Chúng tôi thường tự nhủ
Phải chăng vẫn hẹp hòi
Nên như người quá khích
Sân hận chẳng nguôi ngoai

Bây giờ thế kỷ mới
Tị nạn gì - nhắc hoài
Đấu tranh cùng tranh đấu
Như thể ai thắng ai !

Thời gian làm phai nhạt
Những chuyện cũ - xưa rồi
Sao không chịu lột xác
Đổi thay - thường sự đời

Nhiều người về du lịch
Hồ hởi kể chuyện nhà
Thưa dần người đứng lặng
Đốt nến - hướng quê ta

Có thật giờ lột xác
Hay mất bóng lâu rồi ?
Chỉ xum xoe vất chất
Thứ chùm gửi lạc loài !

Chúng tôi nào sân hận
Thù kẻ này người kia
Mà nhắm vào chủ nghĩa
Gây thảm cảnh - chia lìa

Còn lương tâm không thể
Dùng cái lưỡi không xương
Nói năng thiếu liêm sĩ
Nhập nhằng đám gạt lường

o0o

Chúng tôi rất ý thức
Mình không loại hẹp hòi
Càng không là quá khích
Và cũng không ... lạc loài !

Cương quyết chống cái ác
Đám tay sai bạo quyền
Mong dân tộc được thoát
Tai ách lũ cuồng điên

Mấy mươi năm vẫn nhớ
Trên biển cả hãi hùng
Vì đâu đành bỏ xứ
Lênh đênh kiếp thuyền nhân !

o0o

Quyết không đạo đức giả
Rất chân thật - dân Nam
Không nhuộm tóc nâng mũi
Và tranh đấu kiên gan

 

TÔ văn Phước