Tập thơ ‘Làm Sao Biết’

Chùa Xưa

1997

 

Trời thu trở lạnh se mình
Lá vàng rơi nhẹ - nhớ đình chùa xưa
Nhớ ngày niên thiếu dưới mưa
Bên chùa nép cạnh dậu thưa vườn trà
Tiếng chuông vang nhẹ gần xa
Tiếng kinh trầm ấm chan hòa đó đây
Ngồi yên lặng bên gốc cây
Ngọc lan dìu dịu hương bay an lành
Mưa tan giọt đọng trên cành
Đưa tay ra hứng - mong manh vỡ lìa
Cuộc đời như giọt nước kia
Có không - không có - phân chia bên nào
Phút giây chợt bẵng xôn xao
Như ly nước lạnh dội vào tâm linh
Mặc cho thế thái nhân tình
Tâm bình thản lặng - hữu hình như không!

 

Nhớ chùa Linh Sơn Đàlạt

 

TÔ văn Phước