Tập thơ ‘Dấu Vết Kia’

Chọn Đường Gai Góc Mà Đi

1991

 

“Ví thử cuộc đời bằng phẳng mãi
Anh hùng nào dễ đã hơn ai”
Muốn nên nghiệp lớn sao tránh khỏi
Gian truân trùng điệp với chong gai

Sĩ khí nào đâu do viện trợ
Tình quê không sáng bởi “đèn xanh”
Chỉ những thứ hoạt đầu trông ngóng
Tranh giành cùng hạng bám ngoại nhân

Gom nhau từ rã rời tan tác
Hun lại ngọn lửa đã lụn tàn
Xứ người ray rứt hờn vong quốc
Giặc đọa đày dân tộc lầm than

Ta dựng lại tinh thần quật khởi
Đi cùng dân và sống do dân
Khởi đầu bao thi phi chế diễu
Sau hờn căm khi sức lớn dần

Giặc cuống cuồng tay sai cuống quít
Tính kế nhau o bế bọn ngoài
Hạng sống an lành không hứng thú
Chỉ tìm vui khi hại được người

Sau trình diễn Nam Lào thắng lớn
Vẫn không tin sức mạnh của mình
Giặc lạy lục bới lông tìm vết
Mong thời gian là thuốc trường sinh

Kẻ hở thuế, không ai thoát khỏi
Khi quyết bươi, kể cả Đế Vương
Chuyện chưa xong kèn trống khoa trương
Như áp lực trước khi phán quyết

Giặc chỉ mong một điều duy nhất
Dân không màng tiếp vận là xong
Cùng hoài nghi cả kẻ có lòng
Và tốt nhất thu mình vào vỏ

Bọn tiếp tay mắt xanh óc đỏ
Sẽ ngẩn ngơ không hé nửa lời
Khi được biết thư từ bưu phiếu
Gom đầy quỹ Công Lý khắp nơi!

“Ví thử cuộc đời bằng phẳng mãi…”
Thì ta đâu có mặt xứ nầy
Vẫn lờ mờ giữa kẻ gian ngay
Nhắm mắt tôn vinh bao tội ác!

XIN ai đó lừa ta lần nữa
Khăn gói lên đường
Dựng lại quê hương!!

 

Nhân đọc bài “ Tìm Đường gai Góc Mà Đi“ của Giao Chỉ

 

TÔ văn Phước